Lưu lại dư hương

Comments

Vào đầu thế kỷ 20, một gia đình người Nhật di cư đến San Francisco (Hoa Kỳ) và làm nghề trồng hoa hồng ở đó. 

Hàng xóm của họ đến từ Scotland cũng trồng và bán hoa hồng. Cả hai gia đình đều thành công dựa vào sự lao động cần cù và uy tín, hoa hồng của họ rất được yêu thích ở San Francisco. 

Tất nhiên họ luôn là đối thủ cạnh tranh về kinh doanh. Và vào ngày 7/12/1941, nổ ra sự kiện Trân Châu Cảng, cuộc tập kích bất ngờ của Nhật Bản nhằm vào căn cứ hải quân của Hoa Kỳ đã bị trừng phạt mạnh mẽ. 

Khi đó, đa số thành viên trong gia đình người Nhật này đã là người Mỹ rồi, nhưng cha của họ vẫn giữ quốc tịch Nhật; trong tình hình hỗn loạn này, cả gia đình họ bị bắt giữ. 

Trước khi đi, gia đình người Nhật hỏi nhà hàng xóm người Scotland: “Các bạn có thể chăm sóc vườn hoa của chúng tôi được không?”. Nhà hàng xóm đã đồng ý nhưng gia đình Nhật này hoàn toàn không  hy vọng được nhìn lại vườn hồng của nhà mình. 

Họ bị lưu đày đến Colorado, xung quanh đầy dây kẽm gai và binh lính vũ trang. 

Một năm trôi qua, không hề có bất cứ sự thay đổi nào. Năm thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, đến khi chiến tranh kết thúc, gia đình người Nhật này mới được thả ra, họ đi xe lửa quay về San Francisco. 

Điều đáng ngạc nhiên là ra đón họ tại sân ga lại chính là gia đình người Scotland. 

Khi quay về căn nhà xa cách đã lâu, họ thật sự không tin vào quang cảnh trước mắt mình. Vườn hồng của họ vẫn gọn gàng, tươi tốt như xưa, sinh sôi nảy nở dưới ánh nắng mặt trời, nhà của họ cũng được quét dọn sạch sẽ, ngăn nắp như thể họ chưa từng rời khỏi. 

Trên chiếc bàn trong phòng khách có đặt một quyển sổ tiết kiệm ngân hàng, trong đó ghi rõ số tiền của mỗi hợp đồng bán hoa hồng mấy năm qua. 

Trên bàn còn cắm một cành hồng đỏ thắm đang hé nụ. Đây là món quà gặp mặt mà những người hàng xóm tặng cho họ… 

“Tặng gai cho người, tay ta sẽ bị chảy máu – Tặng hoa hồng cho người, tay ta sẽ lưu lại dư hương. Người trong lòng có một đóa hoa hồng, cuộc đời người đó sẽ là một biển hoa”. 

Trong cuộc sống mỗi người đều có những lúc bị vấp ngã, và khi gặp phải khó khăn, chúng ta đều khao khát kì tích sẽ xuất hiện. Nếu có thể thì liệu bạn có đồng ý làm người tạo nên kì tích đó hay không? 

Sưu tầm

TRƯƠNG THÁI KIỆT

TRƯƠNG THÁI KIỆT

https://thaikiet.com

thaikiet.com là nơi lưu trữ những kiến thức tổng hợp và chia sẻ cá nhân về Mạng Máy Tính, Quản Trị Hệ Thống và Bảo Mật. Với tiêu chí là cùng chia sẽ cùng thành công!

Mail: [email protected]

Bài viết cùng chuyên mục

Cuộc đời không bỏ lỡ

Cuộc đời không bỏ lỡ

Khi bạn 20 tuổi, bạn có thể mua được món đồ chơi mà năm 10 tuổi bạn không thể mua được, nhưng đã không còn cảm giác vui sướng như hồi đó nữa. Khi 30 tuổi, bạn đã đủ dũng cảm để theo đuổi cô gái mà...

Khổ tận cam lai

Khổ tận cam lai

nh Tàu có câu: KHỔ TẬN – CAM LAI. Mọi người thường hiểu là: Chịu Đắng cay cho tận cùng đi, rồi điều ngọt ngào sẽ đến thôi Thật ra không đúng vậy. Đây là phương pháp trị-nhân, nuốt-người. Làm cho...

Cuộc sống không bán vé khứ hồi

Cuộc sống không bán vé khứ hồi

1. Không có gì chắc chắn rằng bạn sẽ làm một công việc đến hết đời, hay được một người yêu mãi mãi. Trong xã hội nhiều ồn ào này, bạn phải luôn trong tâm thế sẵn sàng tiếp nhận cái mới mà không thể...

0 Comments

0 Lời bình