Lưu lại dư hương

Comments

Vào đầu thế kỷ 20, một gia đình người Nhật di cư đến San Francisco (Hoa Kỳ) và làm nghề trồng hoa hồng ở đó. 

Hàng xóm của họ đến từ Scotland cũng trồng và bán hoa hồng. Cả hai gia đình đều thành công dựa vào sự lao động cần cù và uy tín, hoa hồng của họ rất được yêu thích ở San Francisco. 

Tất nhiên họ luôn là đối thủ cạnh tranh về kinh doanh. Và vào ngày 7/12/1941, nổ ra sự kiện Trân Châu Cảng, cuộc tập kích bất ngờ của Nhật Bản nhằm vào căn cứ hải quân của Hoa Kỳ đã bị trừng phạt mạnh mẽ. 

Khi đó, đa số thành viên trong gia đình người Nhật này đã là người Mỹ rồi, nhưng cha của họ vẫn giữ quốc tịch Nhật; trong tình hình hỗn loạn này, cả gia đình họ bị bắt giữ. 

Trước khi đi, gia đình người Nhật hỏi nhà hàng xóm người Scotland: “Các bạn có thể chăm sóc vườn hoa của chúng tôi được không?”. Nhà hàng xóm đã đồng ý nhưng gia đình Nhật này hoàn toàn không  hy vọng được nhìn lại vườn hồng của nhà mình. 

Họ bị lưu đày đến Colorado, xung quanh đầy dây kẽm gai và binh lính vũ trang. 

Một năm trôi qua, không hề có bất cứ sự thay đổi nào. Năm thứ hai, thứ ba rồi thứ tư, đến khi chiến tranh kết thúc, gia đình người Nhật này mới được thả ra, họ đi xe lửa quay về San Francisco. 

Điều đáng ngạc nhiên là ra đón họ tại sân ga lại chính là gia đình người Scotland. 

Khi quay về căn nhà xa cách đã lâu, họ thật sự không tin vào quang cảnh trước mắt mình. Vườn hồng của họ vẫn gọn gàng, tươi tốt như xưa, sinh sôi nảy nở dưới ánh nắng mặt trời, nhà của họ cũng được quét dọn sạch sẽ, ngăn nắp như thể họ chưa từng rời khỏi. 

Trên chiếc bàn trong phòng khách có đặt một quyển sổ tiết kiệm ngân hàng, trong đó ghi rõ số tiền của mỗi hợp đồng bán hoa hồng mấy năm qua. 

Trên bàn còn cắm một cành hồng đỏ thắm đang hé nụ. Đây là món quà gặp mặt mà những người hàng xóm tặng cho họ… 

“Tặng gai cho người, tay ta sẽ bị chảy máu – Tặng hoa hồng cho người, tay ta sẽ lưu lại dư hương. Người trong lòng có một đóa hoa hồng, cuộc đời người đó sẽ là một biển hoa”. 

Trong cuộc sống mỗi người đều có những lúc bị vấp ngã, và khi gặp phải khó khăn, chúng ta đều khao khát kì tích sẽ xuất hiện. Nếu có thể thì liệu bạn có đồng ý làm người tạo nên kì tích đó hay không? 

Sưu tầm

TRƯƠNG THÁI KIỆT

TRƯƠNG THÁI KIỆT

https://thaikiet.com

thaikiet.com là nơi lưu trữ những kiến thức tổng hợp và chia sẻ cá nhân về Mạng Máy Tính, Quản Trị Hệ Thống và Bảo Mật. Với tiêu chí là cùng chia sẽ cùng thành công!

Mail: [email protected]

Bài viết cùng chuyên mục

Lương thiện

Lương thiện

Thiền sư Hoàng Bá là một cao tăng nổi tiếng thời nhà Đường. Có một hôm, thiền sư dẫn theo một đệ tử ra ngoài làm việc. Vì trời có mây đen nên ông bảo đồ đệ mang theo 2 cái ô. Hai thầy trò đi qua một...

Làm sao để mình vui, người vui? 

Làm sao để mình vui, người vui? 

Một thanh niên hỏi thiền sư: “Làm thế nào để vừa có thể khiến bản thân vui vẻ mà cũng khiến người khác được thoải mái?”  Trí giả cười đáp: “Có bốn loại cảnh giới mà cậu có thể học hỏi. ...

Tôi là ai? 

Tôi là ai? 

Một thanh niên đến chỗ thiền sư xin thỉnh giáo: “Đại sư, có người nói con là thiên tài, cũng có người mắng con đần độn. Con không biết mình thế nào nữa. Nếu là ngài, ngài nhìn nhận như thế nào về...

0 Comments

0 Lời bình