Edison, sinh ngày 11/2/1847, tại Milan, Ohio (Mỹ), vốn bị coi là đứa trẻ ‘‘đần độn’’. Năm 7 tuổi, một hôm cậu từ trường về nhà và nói với mẹ: ‘Thầy giáo bảo con đưa cho mẹ cái này’’.
Cẩn thận mở lá thư của giáo viên chủ nhiệm gửi, nước mắt bà Nancy Elliott giàn giụa. Cậu bé đứng ngẩn người kinh ngạc. Cậu hỏi mẹ rằng thầy giáo đã viết gì trong đó.
Ngập ngừng một lát, bà Nancy đọc to lá thư: “Con trai của ông bà là một thiên tài! Nhưng ngôi trường này quá nhỏ, các giáo viên của chúng tôi không có đủ năng lực để dạy dỗ cậu bé. Bởi vậy, xin ông bà hãy tự kèm cặp con trai mình”.
Kể từ đó, Edison được mẹ, cũng từng là giáo viên ở Canada kèm cặp, dạy dỗ mà không đến trường thêm lần nào nữa.
Nhiều năm sau đó, mẹ của Edison đã qua đời, còn con trai bà thì trở thành một trong những nhà phát minh vĩ đại nhất thế kỷ 20, người được mệnh danh là “Thầy phù thủy ở Menlo Park” nhờ những sáng chế thiên tài cống hiến cho nhân loại.
Một ngày, khi xem lại những kỷ vật của gia đình, Edison vô tình nhìn thấy một tờ giấy gập nhỏ được cất trong ngăn kéo bàn. Tò mò mở ra đọc, trước mắt cậu chính là lá thư của thầy giáo năm xưa. Trong thư, có đoạn: “Con trai ông bà là đứa trẻ đần độn. Chúng tôi không thể chấp nhận cho trò ấy đến trường được nữa”.
Edison đã khóc hàng giờ sau khi đọc lá thư năm nào. Thiên tài viết trong nhật ký rằng: “Thomas Alva Edison là một đứa trẻ đần độn, vậy mà, nhờ có một người mẹ tuyệt vời, cậu đã trở thành thiên tài của thế kỷ”.
Tổng hợp
0 Lời bình