Nếu không thể thay đổi được sa mạc, chi bằng biến mình thành một cây xương rồng.
Rất nhiều những khoảnh khắc trong đời, chúng ta thất vọng và bất lực trước hiện thực, chỉ ước sao mình có thể quên đi cuộc sống mưu sinh đang bòn rút hết thời gian riêng tư; ước mình có thể mạnh mẽ, xinh đẹp, giỏi giang hơn để những thiệt thòi đừng làm tủi hổ.
Nhưng cuộc sống vốn dĩ không dừng lại vì ai, cũng sẽ không vì ai kêu than mà bớt đi khắc nghiệt. Vậy tại sao chúng ta không tự mình đổi thay?
Sống như nước, linh hoạt thay đổi, không lưu đọng, không quay đầu.
Nếu cuộc sống là một sa mạc cằn cỗi, hãy biến thành cây xương rồng gai góc, đâm bộ rễ sâu xuống lòng đất tìm nguồn nước mát lành, để rồi từ đó nở ra những đóa hoa đầy sức sống.
Cuộc sống này vốn dĩ không phải thử thách xem ai gồng gánh được nhiều nhất, mà là xem ai cầm được những thứ phù hợp với mình nhất.
Khi lòng ta thông suốt, tự khắc sẽ giống như nước, vừa dịu dàng lại vừa mạnh mẽ, chảy qua hết thảy những cao thấp trập trùng của năm tháng.
Như mây bình thản, như nước thong dong.
Akira Uenishi
0 Lời bình