Đường Tăng rảnh rỗi, đem quần áo của học trò ra vá. Thấy quần của Ngộ Không lủng một lỗ, Đường Tăng liền trổ hết tài nghệ.
Ngày hôm sau, ngay chỗ vá lại xuất hiện một lỗ thủng mới. Đường Tăng vẫn âm thầm vá lại, không trách học trò một lời. Ngày thứ ba rồi ngày thứ tư, lỗ thủng tái xuất, Đường Tăng vẫn kiên nhẫn vá…
Đến ngày thứ Năm, nhịn hết nổi, Ngộ Không cự nự:
– Thầy rảnh hén, chơi vậy rồi cái đuôi con để chỗ nào?
Bài học rút ra: Mỗi người có một hoàn cảnh riêng, không ai giống ai, đừng tự ý can thiệp, dù là vì muốn tốt cho người khác.
Cho nên, người đến độ tuổi trưởng thành, vẫn là nên học cách có chừng mực với người khác, không quản chuyện không liên quan đến mình. Như vậy không chỉ là tôn trọng người khác mà còn là dành một phần an tĩnh cho chính mình.
0 Lời bình